Đã 6 năm kể từ khi tôi và cô ấy bắt đầu sống chung. Càng ở cùng nhau, những đêm nồng cháy dần thưa thớt, điều đó không thể phủ nhận. Rồi một ngày, em gái cô ấy từ quê lên chơi và sẽ ở lại nhà. Khi tôi đi làm về, bất ngờ không nói nên lời! Trước mắt tôi là cô em gái, chiếc áo sơ mi để lộ khoảnh khắc không phòng bị – không mặc áo ngực! Khuôn mặt trẻ trung như búp bê, đôi mắt trong veo như thú cưng, nhưng lại sở hữu cặp ngực H-cup đầy mê hoặc. Sự đối lập đầy khiêu khích ấy khiến tôi không thể rời mắt. Cô em gái ấy, với ánh mắt tinh nghịch, thì thầm: “Anh nhìn ngực em đúng không? Đừng nói với chị em nhé!”. Cặp ngực trắng mịn, tròn trịa, tỷ lệ vàng ấy làm tôi rối loạn. Muốn hôn, muốn vuốt ve, muốn kẹp chặt! Trong lúc đầu óc tôi ngập tràn những ý nghĩ ấy, cô em càng áp sát, thủ thỉ: “Chỗ này của anh đang to lên kìa!”. Trời ơi, đàn ông bình thường sao chịu nổi lời khiêu khích ấy? Dù bạn gái tôi ở ngay gần, tôi vẫn không kìm được mà lao vào thưởng thức cặp ngực trắng ngần đầy ma mị ấy. Lòng chung thủy ư? Chẳng còn quan trọng nữa! Cặp ngực ấy như chất gây nghiện, khiến tôi chỉ muốn đắm chìm mãi mãi. Tôi thừa nhận, tôi là một kẻ tồi tệ, một gã si mê cặp ngực loli khổng lồ, một con người thất bại
